Trong giai đoạn đại dịch, chúng ta đã phải đối mặt với nhiều khó khăn khi bị giới hạn trong không gian nhà cửa và cảm thấy cô độc vì không được gặp bạn bè và gia đình. Vì hoàn cảnh thay đổi rất nhiều, điều này cũng khiến chúng ta lo lắng và hoảng sợ cho tương lai. Trong thời điểm hỗn loạn của đại dịch, tìm thấy niềm vui và niềm hy vọng có thể là một thách thức lớn.
Câu chuyện này của bạn Quang cho thấy bạn đã nỗ lực như thế nào để tạo niềm vui trong cuộc sống trong thời gian cách ly:
"Trong đợt dịch, mình cảm thấy rất bí bách với việc thiếu ánh sáng mặt trời, do nhà mình trong ngõ và bị các nhà khác xây che sáng cửa sổ. Một hôm mình đi siêu thị qua cửa hàng cây cảnh, mình thấy có mấy cây xương rồng mà tên họ cây được gọi là bánh sinh nhật, mình cảm thấy một sự đồng cảm với chúng về việc thiếu ánh nắng sinh học.
Nên nhân dịp chính sinh nhật mình, mình mua 3 cây về trồng vào yên xe máy cũ, thứ mà mình cũng không muốn bán đi và đang được gửi ở bãi đỗ xe bên ngoài.
Sau đó, buổi trưa hàng ngày mình sẽ đi bộ ra khỏi hàng rào khu vực cách ly, sang bãi đỗ xe ở ngay đối diện hàng rào, nơi cách nhà mình khoảng 200m để dắt xe ra và cây xương rồng ra tắm nắng, rồi cuối buổi chiều lại dắt xe vào khu có mái che. Việc này để mình có cớ và tự thôi miên tạo cho bản thân một trách nhiệm để ra ngoài tắm nắng. Và nó cũng khá dễ dàng do nhà mình nằm trong hai ngõ thông nhau, chỉ có một ngõ có người trông, ngõ mình đi thì không có bảo vệ nào cả. Việc này cứ kéo dài cho đến khi hàng rào cách ly được gỡ và nó làm mình cũng cảm thấy được thư giãn bớt bí bách"
Như bạn Quang, bạn có tìm cách để giải trí và tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ trong thời gian giãn cách xã hội không? Hãy chia sẻ cùng chúng mình!
Comments